Man City đã bị Real Madrid vùi dập tại Bernabéu. Đó không chỉ là một thất bại, mà là lời tuyên bố phũ phàng: kỷ nguyên hiện tại của Pep Guardiola có lẽ đã chạm đáy chu kỳ.
Man City không thua theo cách thông thường. Họ tan rã như một tòa tháp làm bằng bìa cứng dưới cơn mưa Madrid. Dữ liệu thống kê cho thấy City kiểm soát bóng tốt hơn, sút nhiều hơn, nhưng điều đó chẳng có ý nghĩa khi trên sân, họ bị Madrid “rondo” như thể chỉ là những cọc tập luyện.
Nhìn cách Kylian Mbappé ghi bàn mà không cần chạy nước rút, cách các cầu thủ áo trắng nhàn nhã phối hợp giữa những khoảng trống mênh mông, người ta thấy một điều: Man City đã hoàn toàn mất chất. Đây không còn là đội bóng từng kiểm soát mọi thứ trên sân, từng bóp nghẹt đối thủ bằng những pha phối hợp nhanh và chính xác. Đêm ở Bernabéu, họ bị Madrid dắt mũi như một đội bóng hạng trung.
Phiên bản hiện tại của Man City đã chạm giới hạn. Không còn sự sắc bén, không còn sự chủ động, chỉ là một đội bóng già cỗi, lạc nhịp. Sau đỉnh cao cú ăn ba mùa giải trước, đội hình của Pep bắt đầu bộc lộ dấu hiệu của sự mệt mỏi, không chỉ về thể chất mà còn về tinh thần. Hầu hết trụ cột như đều không còn duy trì phong độ ổn định như trước. Không phải bây giờ mà từ đầu mùa, sự hao mòn đó đã lộ rõ.
Guardiola đang trải qua mùa giải tệ nhất sự nghiệp, ít nhất là ở mặt trận châu Âu. Man City chỉ thắng một trong bảy trận gần nhất tại Champions League, thua dễ PSG, Real Madrid và tệ nhất là theo cách vô bản sắc. Có nhiều câu hỏi cần được trả lời. Tại sao Pep lại để Man City phụ thuộc quá nhiều vào một vài cá nhân như Haaland hay De Bruyne? Tại sao ông không bổ sung tuyến giữa khi rõ ràng City cần làm mới?...
Tuy nhiên, vấn đề của Man City không chỉ nằm ở con người, mà còn ở chính Guardiola. Sau rất nhiều năm áp đặt triết lý lên các đội bóng, Pep dường như đã mắc kẹt trong chính những nguyên tắc của bản thân. Ông quá tin vào hệ thống, quá tin vào sự hoàn hảo mà mình tạo ra. Nhưng bóng đá không có gì là vĩnh cửu, và khi mọi thứ bắt đầu rạn nứt, cần có sự thay đổi.
Điều đáng lo ngại hơn cả là Guardiola không có tiền lệ tái thiết một đội bóng trong thời gian dài. Tại Barcelona, ông ra đi khi cảm thấy đã chạm đến giới hạn. Tại Bayern Munich, ông cũng rời bỏ đội bóng sau một chu kỳ thành công nhưng không thể tiến xa hơn. Man City là đội bóng Guardiola gắn bó lâu nhất, nhưng câu hỏi đặt ra là liệu ông có còn đủ động lực để làm lại từ đầu hay không?
Man City vẫn có thể tái thiết, vì họ có nguồn lực tài chính mạnh mẽ, có một hệ thống vận hành chuyên nghiệp, và có thể đưa về những tân binh chất lượng. Nhưng vấn đề nằm ở chỗ: liệu Guardiola có còn đủ hứng thú và kiên nhẫn để làm điều đó? Đại tu đội hình đồng nghĩa phải đưa ra những quyết định khó khăn, phải thay đổi cách vận hành lối chơi, và quan trọng nhất, phải tìm lại cảm hứng. Guardiola chưa từng tái thiết một đội bóng nào theo cách này.
Man City sẽ không sụp đổ, đó là điều chắc chắn. Họ có thể mua thêm những ngôi sao, có thể tiếp tục duy trì sức mạnh ở Premier League, nhưng nếu không có một sự thay đổi thực sự về chiến lược và con người, họ sẽ không thể trở lại đỉnh cao, nhất là ở Champions League.
Câu hỏi lớn nhất lúc này không nằm ở Man City, mà ở Pep Guardiola. Ông có sẵn sàng tự làm mới mình, “sạc” lại năng lượng, và bước vào một cuộc chiến mới. Hay đã đến lúc ông tìm kiếm một thử thách khác, hay thậm chí, rời xa bóng đá đỉnh cao mãi mãi?