Ở Old Trafford của MU có chuột, thậm chí cực kỳ nhiều chuột, là chuyện ai cũng biết. Tuy nhiên, không ai minh định được ở Emirates của Arsenal có ruồi hay không? Nhưng nếu hỏi các đời HLV, các thế hệ cầu thủ của Arsenal từ năm 2004 đến 2025, có lẽ nhiều người sẽ ngầm khẳng định: có ruồi.
Giá như không có ruồi thì Arsenal đã vô địch
London khí hậu lạnh nên nếu có ruồi thì cũng chỉ xuất hiện vào mùa Hè, chứ là sao có suốt hơn 2 thập kỷ. Đấy, nếu là nhà côn trùng học, chúng ta sẽ phản bác như vậy. Tuy nhiên, với những dòng máu Arsenal lại khác, chắc chắn CLB sẽ thu hút ruồi như vỏ mít vậy. Nếu không thì biết đổ lỗi cho ai?
Cái này Arsenal nên cảm ơn ông Azit Nexin, một CĐV bóng đá nhiệt thành của CLB Galatasaray kiêm nhà văn trào phúng. Ông này có tác phẩm “Giá như không có ruồi” vô cùng hoạt kê, kể về một nhà vô địch ở khoản tìm lý do và đổ lỗi sau thất bại.
Có một thằng nhóc 10 tuổi, có lẽ cũng thuộc nhóm “những đứa trẻ của giáo sư Wenger” đã nói: “Nếu tôi cũng được như những đứa trẻ khác là có đồ chơi, có sách đẹp… thì xem tôi học giỏi không nào?”. Nhưng khi có được mọi thứ như yêu cầu, nó vẫn học dốt.
Lập tức, các lý do như “nhà chật quá, không có tiền tiêu vặt” khiến cậu ta vẫn bét lớp đến hết trung học. Sau đó, anh ta lại trải qua một thời thanh niên thất bại vì “chưa tốt nghiệp, phải đi lính nghĩa vụ”, nên chưa thể trở thành nhà văn với tác phẩm để đời như ước nguyện.
Rồi những năm 20 tuổi, 30 tuổi, 40 tuổi trôi qua như anh ta vẫn chưa viết được dòng nào cho siêu phẩm kia. Bởi vì “không lấy được vợ, không có phòng riêng, không có máy thu thanh, phải nuôi vợ con, chưa có biệt thự yên tĩnh” thì làm sao yên tâm sáng tác.
Liệu mùa giải này, Arsenal có cần đến ruồi để biện minh?
Và rồi, khi có được tất cả ở độ tuổi “tri thiên mệnh”, có được gần như tất cả tiện nghi và đồ đạc ao ước, nhưng anh ta vẫn chưa thể yên tâm ngồi viết. Anh ta nhấp nha nhấp nhổm: “Mọi thứ đã đâu vào đấy, giờ chỉ việc xắn tay vào viết… viết và nhân loại sẽ có được một kiệt tác; nếu như… nếu như… không có ruồi!
Trời ơi, ruồi nhiều quá! Ruồi không còn làm ăn gì được! Nó cứ bu vào người, cứ vo ve bên tai thì làm sao tập trung tư tưởng được! Còn ban đêm ư? Một khi ban ngày không chợp được mắt thì ban đêm lấy đâu ra sức mà sáng tác. Ôi, cái lũ ruồi khốn kiếp! Tôi không biết làm sao đây? Đóng cửa lại thì còn gì là thông thoáng mà che rèm thì mất đi vẻ đẹp. Ôi, giá không có ruồi!”.
“Giá không có ruồi!” - nhà văn tương lai kêu gào. "Giá như không có ruồi", HLV Mikel Arteta kêu gào. Nếu không, Arsenal đã vô địch Premier League nhiều lần rồi. Quả là chí lý, ruồi kêu è è làm ảnh hưởng đến bữa ăn, giấc ngủ của các cầu thủ, dẫn đến chấn thương và sụp đổ vào cuối mùa.
Những năm trở lại đây, Arsenal mua bán mạnh tay phát hoảng, từ Kai Havertz đến Declan Rice, rồi Gyokeres lẫn Madueke. Đội hình bây giờ dày như gai mít, nhưng không biết có giúp thày trò HLV Arteta thoát được kiếp “suýt vô địch” hay không?
Nhưng yên tâm, nếu không có gì thay đổi, thì hãy mạnh dạn đổ lỗi cho loài ruồi!