Fluminense đã vào đến bán kết FIFA Club World Cup 2025. Tuy nhiên, để đại diện Brazil tạo nên chiến tích thần kỳ ấy, Thiago Silva xứng đáng được tôn vinh với tư cách người thủ lĩnh vĩ đại.
Thiago Silva là linh hồn của Fluminense
Với chiếc băng đội trưởng màu xanh vẫn buộc chặt quanh bắp tay trái như một dây buộc chặt vết thương, Thiago Silva trở nên lạc lõng giữa khung cảnh xung quanh. Logo của Fluminense đã được trải ở giữa sân vận động Camping World ở Orlando, và toàn bộ đội bóng cùng ban huấn luyện tạo thành một vòng tròn quanh tâm sân.
Tay nắm tay, giơ cao như thể đang đứng trên bục vinh quang, họ cùng nhảy nửa vòng sang trái rồi nửa vòng sang phải theo nhịp điệu của hàng ngàn cổ động viên Brazil đang ăn mừng thành tích của những "chú vịt xấu xí" - vượt qua sự hào nhoáng của Al Hilal để giành quyền vào bán kết Club World Cup.
Đó là một cơn say sưa đầy hưng phấn của sắc áo bã trầu, song thủ lĩnh Silva, người đã truyền cảm hứng giúp họ trước đó đánh bại Inter Milan ở vòng 1/8 - lại tách khỏi vòng tròn sớm hơn một chút.
Một số cầu thủ ôm nhau như dính chặt, có người quấn quốc kỳ quanh mình. Một vài người vung khăn cổ động như những chiếc thòng lọng. Còn Silva thì không. Anh lặng lẽ, đi bộ một mình về phía đường hầm, nhấp ngụm nước từ chai, tâm trí đã hướng đến trận bán kết. Một hình ảnh tĩnh lặng đến lạ thường, khác hẳn với bài phát biểu đầy cảm xúc anh vừa thể hiện cách đó vài ngày.
Thiago Silva như một vị thần tại Fluminense
Kiểm soát là siêu năng lực của Silva
Khi trọng tài thổi còi mãn cuộc, Silva từng khuỵu gối, chỉ tay lên trời trước khi bị các thành viên ban huấn luyện ùa vào ăn mừng. Nhưng chỉ vài giây sau, anh lại trở lại với vẻ bình thản thường thấy.
Ở tuổi ngấp nghé 41, Silva vẫn là biểu tượng của sự điềm tĩnh ở trận tứ kết. Khi Matheus Martinelli ghi bàn mở tỷ số vào lưới Al Hilal, anh không lao đến ăn mừng. Silva đứng giữa sân, chỉ tay lên trời vài giây rồi ngay lập tức chỉ đạo người đá cặp phòng ngự với mình một điểm chiến thuật.
Ở nhiều đội bóng khác, Ignacio - 28 tuổi - có thể được xem là một cầu thủ kỳ cựu. Nhưng ở Fluminense, chỉ có một "vị thần" thực sự, và đó là số 3 - người mang trên mặt một vết rách nơi sống mũi mà anh từ chối chữa trị, trừ một lần duy nhất trong thời gian nghỉ uống nước, nơi Silva và HLV Renato Gaucho chỉ trao đổi riêng với nhau.
Silva cũng chính là người - trên tất cả - không nhất thiết phải có mặt ở đây, người vẫn sẵn sàng dấn thân, đặt cơ thể mình vào thử thách, coi mỗi đợt tấn công của đối thủ như một lần bị xúc phạm lòng tự trọng - sau 15 năm chơi bóng đỉnh cao ở châu Âu.
Nhưng Silva vẫn ở đây, và đang dẫn dắt Fluminense - đội bóng khởi nghiệp của anh - đến gần với sự bất tử. Có thể người ghi bàn quyết định là Hercules - cũng như ở trận gặp Inter, lần này là bằng chân phải, nhưng một lần nữa, nỗ lực phi thường từ cựu trung vệ Chelsea mới là nền tảng giúp họ giành chiến thắng.
Dù sở hữu bộ sưu tập danh hiệu đồ sộ gồm Serie A, Ligue 1, Champions League và Copa America, Silva vẫn chơi bóng với sự tập trung của một người không cho phép bản thân buông lơi một khoảnh khắc phòng ngự nào. Anh chấp nhận nỗi đau vì đã từng nếm trải nỗi đau ấy. Năm 2005, Silva phải nằm viện sáu tháng vì bệnh lao và từng được thông báo rằng có thể sẽ không bao giờ chơi bóng được nữa. Điều đó khiến anh rơi vào trầm cảm. Trước tuổi 23, Silva chưa từng chơi quá 15 trận mỗi mùa trong sự nghiệp.
Silva vẫn đầy mạnh mẽ trên sân cỏ
Silva đã phải chiến đấu để đến được thời điểm này trong sự nghiệp - chặng cuối, chỉ còn cách một danh hiệu lịch sử đúng 2 trận đấu. Trở lại với CLB đã giúp anh hồi sinh sự nghiệp sau lần thất bại ở Porto, người ta có thể cảm nhận rằng việc trở về tinh thần của một kẻ "chiếu dưới" cùng đội bóng thời niên thiếu đã đánh thức trong Silva điều gì đó sâu sắc hơn, mãnh liệt hơn.
"Thiago Silva thật vĩ đại", HLV Renato Gaucho phát biểu sau chiến thắng 2-1 trước Al Hilal. "Cậu ấy là HLV trên sân cỏ. Cậu ấy truyền sự điềm tĩnh và kinh nghiệm cho các cầu thủ khác. Là đội trưởng, là thủ lĩnh - trong những trận đấu khó khăn với các CLB lớn, rất cần mẫu cầu thủ như Thiago. Cậu ấy là nhân tố then chốt. Trong suốt tuần, chúng tôi cố gắng không để cậu ấy tập quá sức để có thể ra sân với thể trạng tốt nhất".
Silva được các đồng đội ngưỡng mộ sâu sắc, đến mức sự tôn trọng dành cho anh giống như dành cho một vị trưởng lão. Họ là "bầy đàn", còn anh là "con đầu đàn" - là tiếng nói mà họ chăm chú lắng nghe trong những khoảnh khắc lặng trước khi bước vào sân - như bài phát biểu anh đã truyền đạt trước trận thắng Inter 2-0.
"Đừng chờ đến sau trận đấu mới nói rằng 'lẽ ra tôi đã có thể...', không!" - anh nói, lắc đầu trước khi đứng dậy lau nước mắt. "Cha dượng tôi là người giúp tôi trở thành Thiago Silva. Ông ấy bị bệnh, và tôi không biết bệnh tình nghiêm trọng thế nào.
Tôi trở lại tuyển quốc gia và World Cup kết thúc như thế nào thì ai cũng biết. Ông ấy nhập viện, tôi quay lại Paris. Tôi bắt đầu giai đoạn tiền mùa giải, và chỉ sau vài trận đầu tiên, vợ tôi gọi và nói: 'Bố anh qua đời rồi'.
Tôi kể điều này để nói rằng: đừng trì hoãn những gì bạn có thể làm hôm nay, bởi có thể bạn sẽ không còn cơ hội nữa. Hãy sống trọn khoảnh khắc, nhưng sống với trách nhiệm. Và tôi muốn nhấn mạnh: hãy kết thúc trận đấu với đủ 11 người. Đừng biến điều này thành sự nóng nảy hay bất công. Hãy chơi đẹp song hãy chiến đấu. Tất cả chúng ta phải chiến đấu, cùng nhau".
Thủ lĩnh bất tử
Không có nhiều bài phát biểu đáng được trích nguyên văn, nhưng trong chưa đầy 90 giây, Silva đã thể hiện tất cả những gì làm nên hình ảnh của anh - một thủ lĩnh thực thụ, có lẽ cũng là lý do khiến Brazil thua 1-7 trước Đức ở World Cup 2014 trong trận anh vắng mặt.
"Thiago là biểu tượng lớn trong làng bóng đá thế giới", tiền vệ cánh Jhon Arias nói. "Anh ấy là một trong những hậu vệ xuất sắc nhất lịch sử và chúng tôi hoàn toàn ngưỡng mộ, tôn trọng anh ấy. Thiago là người tuyệt vời, đầy nhân văn. Anh ấy đã trải qua biến cố khi mất cha dượng - và đôi khi, chính nghịch cảnh giúp người ta tìm thấy động lực. Đó là điều đang xảy ra với Thiago".
Với 896 trận đấu trong sự nghiệp, Silva là kho tàng kinh nghiệm sống. Dù từng xô xát với Silva khi tranh chấp một quả phạt đền ở trận đấu với Fluminense, nhưng trung vệ Kalidou Koulibaly phía Al Hilal không tiếc lời ca ngợi Silva.
Silva truyền lửa cho các đồng đội
"Tôi rất tôn trọng Thiago", Koulibaly nói. "Tôi biết anh ấy từ thời ở Chelsea và cả trước đó nữa. "Anh ấy là một huyền thoại. Là đồng đội, anh ấy luôn đưa ra lời khuyên, kiểm soát trận đấu. Hôm nay anh ấy lại thể hiện điều đó. Anh ấy xứng đáng có mặt ở đây. Hôm nay tôi thua anh ấy và cảm thấy rất buồn, nhưng tôi hy vọng anh ấy có thể tiến xa".
Trận bán kết với đội bóng cũ Chelsea tạo thêm một tình tiết thú vị. Marc Cucurella - hậu vệ trái của Chelsea - cũng chia sẻ: "Thiago là một huyền thoại của bóng đá và đã thi đấu cho rất nhiều CLB lớn. Anh ấy nhắn tôi trước trận: 'Hy vọng chúng ta sẽ gặp nhau vài ngày nữa nhé'. Và sau trận, tôi đã nhắn lại cho anh ấy: 'Đi thôi!'".
Nhưng đó là chuyện của ngày 9/7. Còn hiện tại, Fluminense có thể tận hưởng giây phút này. Bản nhạc vang lên mỗi lần họ chiến thắng - một bản ballad nhẹ nhàng với tiếng kèn trumpet đậm chất cổ điển - đang trở thành giai điệu quen thuộc.
Một âm thanh như thể bước ra từ những quán bar những năm 1940, mang đến sắc thái trái ngược với thế giới bóng đá châu Âu hiện đại ngày càng bị đồng hóa, công nghiệp hóa. Và ở nhiều khía cạnh, đó cũng chính là hình ảnh của Thiago Silva tại Club World Cup lần này: khiêm nhường, lặng lẽ, hạnh phúc đứng sau ánh đèn, song với một tinh thần không bao giờ lùi bước.